Nước Mắt Sẽ Ngừng Rơi
Phan_20
-Quỳnh sẽ không thích anh như thế này
-người anh yêu là em, cô ấy chỉ là người cũ tin anh được không, nhất định anh sẽ giải quyết được chuyện này_Khánh run run
-em xin lỗi_mắt Jan ngấn lệ bước đi
-có thể anh không đưa em đến nơi lãng mạn như em mong muốn cũng không có những cây nến xếp thành hình trái tim và những bông hồng, nhưng anh có trái tim chân thành này dành cho em người con gái anh yêu là em và người con gái anh muốn bảo vệ cũng chính là em anh không hứa là sẽ yêu em và bảo vệ em suốt đời nhưng giờ phút này anh tự tin để nói lời này “anh yêu em”_Khánh nhắc lại tất cả những gì Khánh đã tỏ tình với Jan, Jan dừng bước.
-anh vẫn muốn thực hiện những gì anh đã nói, cho anh 1 cơ hội làm ơn Jan à
Jan nhìn xuống tay Khánh vẫn còn đeo chiếc nhẫn đó, cô gỡ chiếc nhẫn đeo trên cổ đưa cho Khánh.
Tim Khánh như ngừng đập Jan đã trả lại chiếc nhẫn cho cậu rồi, tất cả đã kết thúc
-ox không đeo cho bx à_Jan mỉm cười gạt nhẹ dòng nước mắt
Khánh cười mãn nguyện đeo nhanh nhẫn vào tay Jan, cậu hôn Jan 1 nụ hôn cửa hạnh phúc một tình yêu đẹp
Từ xa Quỳnh đã chứng kiến tất cả, 2 hàng nước mắt chảy dài
Chương 61
Hắn tỉnh dậy mọi người nhắn lại như những gì nó nói, hắn đến hồ Cảnh Yên trước mắt hắn là chiếc áo khoác đẫm máu của nó, tim hắn như thắt lại từng bước từng bước tiến lại gần.
Quỳ xuống nhìn trân trân vào chiếc áo của nó, nhìn mãi nhìn mãi không khóc không nói gì cũng không cử động
30’
1 tiếng
2 tiếng
hắn vẫn bất động như vậy thẫn thờ với tay ôm chiếc áo đó vào lòng, nước mắt cũng bắt đầu rơi...
Tố Tố bắt đầu bước ra
-cô gái này rất quan trọng với anh sao_hắn không nhìn nhưng vẫn trả lời
-rất quan trọng
-tại sao
-vì tôi rất yêu cô ấy
-cô ấy đã chết rất thảm, con gấu đó đã ăn hơn nửa cơ thể máu túa ra rất nhiều lúc tôi đến đã không kịp nữa nó đã mang phần ơ thể còn lại đi rồi_TT xót xa (tài năng chém có 1 không 2 :v)
Hắn như không tin vào những gì mình nghe thấy nữa, nó đã chết như vậy sao
-tôi thật là vô dụng, không thể đến cứu cô ấy, tôi chết đi cho rồi, kẻ như tôi không đáng sống trên cuộc đời này nữa_hắn nói rồi cầm chiếc dao bấm mang theo bên người định đâm mình.
-từ đã, tôi là 1 pháp sư có thể giúp anh cứu sống cô ấy nhưng có 1 điều
Hắn dừng động tác
-điều gì
-cậu phải chết thì cô ấy mới có thể sống lại nhờ thân xác của cậu và việc này sẽ làm cậu rất đau đớn, linh hồn cậu cũng sẽ không thể đầu thai làm kiếp khác sẽ mãi mãi là 1 cô hồn lang thang
-tôi sẽ làm, cô ấy được sống nhất định bằng cách nào dù đau đớn ra sao tôi cũng chấp nhận hi sinh tính mạng này có đáng là gì, xin hãy giúp tôi_hắn giứt khoát xin TT giúp mình
-vì sao cậu phải làm như vậy_TT nói hắn mà nhìn qua chỗ nó đang nấp
-tôi yêu cô ấy nhưng không thể bảo vệ cô ấy, lúc cô ấy gặp nguy hiểm tôi lại vui vẻ ở 1 chỗ khác biết tin cô ấy ra đi tôi chỉ biết ngồi đó khóc thầm, tôi không thể sống thiếu cô ấy nhưng nếu có thể giúp cô ấy sống lại dù tôi có mất đi cũng không hối tiếc, lúc tôi chết rồi mang cô nhắn lại với cô ấy rằng tôi rất yêu người_hắn khóc, khóc vì nhớ nó yêu nó.
-đồ ngốc_nó lại gần hắn
Hắn ngước đầu lên, trong vô thức ôm lấy nó
Nó gật đầu hơi ngại vì TT đang nhìn mình cười khúc khích
-người ta đang nhìn mình kìa_nó gỡ tay hắn ra
-mình đi trước 2 người cứ nói chuyện đi
Đợi cho TT đi khuất rồi hắn mới thắc mắc
Nó đành kể lại toàn bộ câu chuyện ^%^%^&*^^ và cả việc nó nhờ vả Tố Tố đóng giả làm pháp sư
-thì ra có mình anh bị lừa_hắn hờn dỗi, nó bật cười quên luôn cả việc nó đã từng không muốn hắn ở bên mình sợ tổn thương hắn, giờ nó muốn ích kỉ 1 chút muốn được hạnh phúc bên người nó yêu.
Hắn quay lại nhìn vào mắt nó
-làm người yêu anh nhé
Nó mỉm cười gật đầu rồi vùi mình vào lòng hắn, ấm áp và ngọt ngào. Hắn ôm trọn nó vào vòng tay mình, bao bọc chở che nó như tất cả của hắn.
Hắn đeo lên cổ nó chiếc dây chuyền hôm đi trung tâm thương mại mà nó thích, nó hơi bất ngờ
-sao anh có được chẳng phải đã có người đặt rồi sao_cầm mặt dây hình bông tuyết và vầng trăng khuyết trên tay nó không khỏi bất ngờ.
-cái gì em thích thì có phải chết anh cũng tìm ra bằng được_nó mỉm cười hạnh phúc
Truyền thuyết hồ Cảnh Yên còn có đôi tình nhân nào đến đây sẽ được hưởng sự hạnh phúc trọn vẹn.
“Nhật Duy Thảo Nhi 2 người phải thật hạnh phúc nhé, em luôn chúc phúc cho 2 người” Nhật Hạ từ xa mỉm cười mặc dù khóe mắt bắt đầu đỏ lên ngấn nước.
Buổi dã ngoại kết thúc sớm hơn dự kiến và học sinh không thể tham quan hồ Cảnh Yên vì thế bài thu hoach 10.000 chữ cũng bị hủy, dù chuyến đi không được bổ ích như thầy cô mong muốn nhưng đã đem lại hạnh phúc cho nhiều người...nhưng cũng không ít nỗi đau và nước mắt
Chương 62
Quỳnh và Nhật Hạ đã quyết định tự rút lui vì biết mình không thể chen vào tình cảm của họ, mỉm cười và chúc phúc là những gì 2 cô đã làm.
-em về Nga học nốt chương trình bảo lưu bên đó 2 người phải thật hạnh phúc nhé_Quỳnh dù không nỡ lắm cũng không muốn ở lại tự làm đau mình. Nhưng cũng nhờ đó mà cô biết cách từ bỏ những thứ không bao giờ thuộc về mình
-Quỳnh/em cũng vậy_Jan và Khánh đồng thanh nói, có vẻ họ rất hợp nhau
-Jan không phiền nếu Quỳnh ôm Khánh chứ
-đương nhiên rồi, nhưng nhớ ôm mình nữa là được_Jan cười vui vẻ
“chuyện ở khách sạn ngày đó anh không mắc lỗ gì với em nên anh không cần cảm thấy có lỗi đâu, em xin lỗi” Khánh nhớ lại những gì Quỳnh nói trước đó ghé tai nói nhỏ cho Quỳnh nghe “anh không trách em, nhớ phải hạnh phúc và luôn vui vẻ” Quỳnh nghe vậy suýt khóc nhưng may mắn ngăn lại được
-Quỳnh xin lỗi vì những gì đã làm_Quỳnh ôm Jan và nói, Jan gật đầu
-“Chuyến bay từ Việt Nam đến Nga sắp cất cánh mời quý khách chuẩn bị”
Vẫy tay chào Jan và Khánh bước vào trong Quỳnh ngắm lại khung cảnh Việt Nam nơi đây đã chứa đựng nhiều hồi ức khó quên.
-bx đói chưa mình đi ăn_Khánh ôm eo Jan cười đùa
Jan gật đầu xoa bụng
Nó và hắn cũng đã trở thành 1 couple đẹp không chỉ trong trường lớp mà còn là 1 cặp nổi tiếng tàn ác trong thế giới ngầm Devil Tuyết Đen...Nhiều tờ báo mong muốn chụp ãnh 2 người họ để quảng bá sản phẩm hay in báo cho tuổi học trò nhưng tụi nó nhất quyết từ chối vì đó là chuyện riêng tư
***
Thời gian trôi qua cũng thấm thoát 3 năm giờ nó với Jan đã là nữ sinh năm nhất của trường đại học quốc tế thiết kế L còn hắn và Khánh học ngành Kinh tế vĩ mô DJ năm 2. Cuộc sống vẫn trôi qua đương nhiên trong tình yêu họ cũng phải trải qua những trận cãi nhau nhỏ nhưng cũng không đáng kể, Jan và Khánh vẫn tình cảm như xưa riêng nó và hắn có vẻ ít thể hiện bằng lời nói hơn chỉ quan tâm nhau bằng hành động mà chỉ họ mới hiểu (hiểu nhau nó thế =)) ) Key vẫn làm ở bar wind’s giờ đây còn là tâm điểm của thế giới ngầm khi bọn nó gần như rút khỏi, rất được nhiều người tín nhiệm và bái phục. Khải đã tìm được nửa kia của mình là Kiều Trâm cô gái nhỏ nhắn xinh xắn khuôn mặt trái xoan nước da trắng hồng mềm mại không quá nổi bật nhưng cũng là gương mặt khả ái...
Nó cầm đt nhắn tin cho 3 người (Khánh, Jan, hắn) với nội dung y chang nhau “7h gặp nhau ở cafe True Love đường...số... nhé”
Đúng 7h ở True Love, 4 người với 4 phong cách có mặt tại 1 góc khuất của quán cafe, tránh sự chú ý của mọi người vì giờ tụi nó đang nắm giữ chức 4 couple hoa khôi liên kết 2 trường L và DJ mà.
-em có chuyện gì vậy_hắn lên tiếng trước
-mai anh Quân về đây tổ chức lễ đính hôn mọi người quên sao_nó ngớ người hỏi
Nó nói tụi hắn mới nhớ 1 năm trước Quân đã gặp lại Bảo Anh trong 1 lần tình cờ Quân lang thang trên đường.
“-anh Quân_tiếng Bảo Anh từ đằng sau. Quân cũng nghe thấy nhưng tự cười vào mình sao lại có thể nhớ mà nghe thấy cả tiếng nói như vậy
-Vũ Hoàng Anh Quân_giờ thì không thể nhầm được rồi, trên đời này chỉ có 1 người dám gọi cả họ tên của cậu, sững người trong giây lát cậu quay người lại không tin vào mắt mình
-Bảo Anh
BA cười nhẹ
-đến đâu nói chuyện đi em có chuyện muốn nói
Vậy là BA dẫn Quân vào 1 quán nước nhỏ gần đó, Quân vẫn đang loay hoay cốc cafe trước mắt không dám nhìn vào BA mặc dù trước đó rất nhớ, phải tự chủ mãi Quân mới không lại ôm chầm lấy BA
-người yêu em đâu_lấy hết bình tĩnh Quân mới thốt lên lời
BA hơi bất ngờ trước câu hỏi đó nhìn Quân cười rồi nói
-người đó là anh họ em, ngày đó em phải bỏ anh mà đi vì em nghĩ mình sẽ chết_BA nghẹn ngào nói
-chết?????/ chuyện gì vậy
-ngày đó em bị mắc phải bệnh lạ phải sang Nhật chữa trị vì bên đó khoa học kĩ thuật đầy đủ hơn, nhưng khả năng hồi phục rất thấp chỉ 25% qua 4 năm chữa trị giờ em đã bình thường nhưng sức đề kháng vẫn còn rất yếu, em xin lỗi
-sao em lại dấu anh chứ_Quân nắm chặt lấy cốc cafe tưởng chừng như cốc có thể vỡ ra hàng trăm mảnh, cậu rất giận sao lại giấu cậu chứ trong khi BA đang chịu đau đớn thì Quân lại tìm cách quên cô, cậu thật ngốc khi tin và đồng ý chia tay BA chỉ vì gặp chàng trai đó.
-em xin lỗi, em không muốn vì em mà anh đau khổ
-em nghĩ anh sẽ vui khi biết sao
-em có lỗi với anh, em xin phép_BA gạt nhanh nước mắt cầm túi xách định bỏ đi nhưng Quân đã ôm BA lại
-em định bỏ anh thêm lần nữa sao”
2 người qua Mĩ học tiếp mai trở về 2 bên gia đình đã quyết định tổ chức lễ đính hôn trước vì 2 cô cậu này rất muốn như vậy
Chương 63
-định tổ chức trong nhà với người thân thôi không làm lớn đâu nhưng chúng ta cũng phải có quà chúc phúc chứ
-đúng rồi nhưng nên tặng quà gì đây_Khánh quay qua Jan_ý bx sao?
-bx cũng không biết, hì
-mai cũng là sinh nhật Quân mà_giờ hắn mới lên tiếng, nó gật đầu
-vì thế đó mới là vấn đề, không chỉ sinh nhật Quân đâu mà còn là sinh nhật chị Bảo Anh nữa
-vậy mình trang trí phòng giúp họ
-ý tưởng không tồi_nó cười nhìn hắn
-xì 2 người kia còn có tụi này đó nhá_Jan nheo mắt chọc nó
Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian